2.1 Nghiên cứu khoa học và chương trình giám sát phát triển nhằm để bồi dưỡng vốn hiểu biết về tình trạng hàng tích trữ
Bước 1: Phát triển một hệ thống thu thập dữ liệu và đề ra các mẫu hệ thống phương pháp cho việc thu thập dữ liệu, dựa trên mục tiêu rõ ràng có liên quan đến quản lý ngư nghiệp. Nó cần bao gồm cả một hệ thống mẫu được viết ra được để công khai với cộng đồng ASIC mà bao gồm cả các cá thể liên quan đến ngư nghiệp và được phát hành dưới định dạng tương thích với các phương tiện khoa học trên thế giới được chấp nhận.
Bước 2: Những bên liên quan với ngư nghiệp có một hệ thống thích hợp để đảm bảo sự tiếp diễn của quá trình thu thập dữ liệu bao gồm cả tần suất và phương pháp thu thập. Bằng chứng theo dõi các cá thể liên quan đến ngư nghiệp cần được xử lý để được đóng góp vào kế hoạch cải thiện và có ước định phù hợp cho việc thu thập dữ liệu đều được gộp vào ước định sau cùng. Hệ thống cần phải bao gồm tần số thu thập và phương pháp thu thập. Lý tưởng nhất là có một biên bản ghi nhớ thích hợp liên quan với trách nhiệm thu thập và quản lý dữ liệu bao gồm liệt kê ra tên những người có trách nhiệm.
Bước 3: Những bên liên quan với ngư nghiệp tổng hợp và phát hành các thông tin có được để có thể được dùng cho việc đánh giá hàng tích trữ (nếu không thích hợp thì cung cấp sự sửa đổi). Bằng chứng là các dữ liệu được thu thập và phát hành, thể theo nghị định được đồng thuận và cơ chế đánh giá cho những thông tin phù hợp. Bằng chứng là dữ liệu vẫn thường xuyên được xem xét và chia sẻ với ít nhất là một nhà chức trách có liên quan.
2.2 Hiểu biết về tình trạng hàng tích trữ và/hoặc hiểm họa từ việc đánh bắt quá mức
Bước 1: Dữ liệu về một cá thể có giá trị ở mức độ được quan tâm đối tượng ngư nghiệp mà cung cấp thông tin về tình trạng hàng tích trữ hoặc trường hợp hàng tích trữ đang bị đe dọa. Xác nhận là dữ liệu được thu thập và tiến hành (phân tích) theo mức độ được quan tâm với đối tượng ngư nghiệp và có hiệu quả trong việc cho biết thông tin về số lượng, khai thác và/hoặc số lượng cá chết.
Bước 2: Những thông tin cần thiết nhằm để có thêm hiểu biết trường hợp các đối tượng ngư nghiệp khiến hàng tích trữ gặp đe dọa hay không cần phải được những nhà chức trách liên quan biết tới. Xác nhận là thông tin các thông tin được biết tới đối với các nhà chức trách liên quan. Bằng chứng về liên lạc như là thư điện tử, thư bưu điện, hoặc những phương pháp khác đều được chấp nhận.
Bước 3: Các nhà Chức trách Quản lý Ngư nghiệp sử dụng và phiên dịch các thông tin để xác định mức độ tình trạng hàng tích trữ hoặc hàng tích trữ không bị đe dọa bởi những tổn hại nghiêm trọng. Thúc ép và/hoặc theo dõi được đề ra và đảm bảo mục đích đó (Các phương pháp quản lý tương thích ít nhất là 70% của các cá thể chính và tất cả các cá thể được quan tâm) cần phải được đạt tới. Nếu hàng tích trữ gặp đe dọa(Không phải bị đe dọa: tính chất dễ bị tổn hại sẵn có ở mức thấp, IUCN ở trình trạng ít phải lo lắng, các bên quản lý xác định là không có đánh bắt quá mức, hoặc hàng tích trữ ở trên Điểm Giới hạn Tham khảo (LRP)), các phương án quản lý phù hợp nhiều khả năng sẽ đề ra việc tái cấu trúc. Những sắp xếp về quản lý bao gồm dữ liệu tình trạng hàng tích trữ hoặc đánh giá hiểm họa cho thấy dữ liệu được thu thập và cung cấp bởi các bên liên quan ngư nghiệp được đem vào sử dụng.
Trước Bài họctiếp Bài học